朕真是皇帝解读:
kě bù xī wàng , zì jǐ kàn zhòng de yōu xiù rén cái , bèi qí tā shì lì de qiáng zhě jī shā
qí yǎn qián xū kōng zhī zhōng , diǎn diǎn lǜ guāng fú xiàn ér chū , bìng fēi kuài níng jù qǐ lái
hóng jiǔ píng zài huā tóu de nǎo dài shàng suì liè , huā tóu de nǎo dài yě bèi kāi piáo
gè rén yī biān zǒu jìn dà tīng , pān lì hào qí de wèn dào ,“ zhè cì nǐ yuǎn xíng , yǒu méi yǒu yù shàng shén me yǒu qù de shì ? yǒu qù de rén ?”
shí , zhè yìn jì zhèng yì diǎn diǎn de xū huà , shàng miàn de líng wén zhú jiàn biàn dé mó hú qǐ lái , yī méi méi piāo fēi chū qù , huà wèi chén āi
nà nǚ rén zhēng dà le piào liàng de yǎn jīng , mǎn shì zhèn jīng !
“ a ! bú yào ……” qiān qiān ā yí zhōng yú rěn bú zhù dī shēng de hū huàn
tā xuǎn zé le zài xuān yuán xiáo shān chéng yīng , zhè shì zì jǐ de xuǎn zé , shuí yě bù néng qiǎng pò tā
què nǎ zhī , zhè gè hùn dàn gǎo bì , jìng rán bǎ zhè xiē chǐ huò lā lái zhuàng mén miàn , hái yī zhuāng jiù zhuāng le shù shí wàn nián , bǎ rén lèi xiū shì kēng de hǎo kǔ !
kě jiàn lì yì qū shǐ de kě pà , kě zhī rén lèi kè zài líng hún shēn chù de nà sī dǔ xìng